Cuộc sống dựa trên nền tảng của niềm tin, kì vọng về cả những giả định. Tất cả những gì ta làm đều để hướng về niềm tin. Chúng ta hi vọng tàu sẽ đến đúng giờ. Chúng ta cũng hi vọng mọi người sẽ trả hết nợ. Chúng ta hi vọng các sản phẩm bán được. Phần lớn sự tin tưởng này có vẻ dựa trên kinh nghiệm, nhưng một phần nào đó dựa trên mong muốn chủ quan. Chúng ta mong muốn tin tưởng vào điều gì đó và vì vậy cố để tin vào nó.
Tôn giáo có xu hướng dựa trên niềm tin của con người vào điều gì đó quan trọng hơn là cuộc sống tầm thường của họ. Có sự khác biệt giữa mơ ước và mơ tưởng viễn vông. Mơ ước cho chúng ta động lực và chiến lược; nếu thiếu tham vọng, chúng ta sẽ không bao giờ bắt đầu. Mơ tưởng viễn vông tạo ra một thế giới tuyệt đẹp cho con người làm việc và bởi vì thế giới đó không có thực nên những việc chúng ta làm sẽ trở nên vô ích.
Lí tưởng nhất là thành thật trong đánh giá và giàu tưởng tượng trong ước muốn. Chúng ta không cần phải loại bỏ hết thảy mọi niềm tin vì một số trong đó cho dù không thật lại có những tác dụng tích cực.
Tích từ “Bản đồ tư duy quản trị” – Edward de Bono
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn